Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, tác giả ca khúc ‘Dư Âm’ nổi tiếng, qua đời
SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, tác giả của ca khúc nổi tiếng “Dư Âm” cách đây gần 70 năm, vừa qua đời tại nhà riêng ở Sài Gòn vào chiều 26 Tháng Mười Hai, 2019.
Báo Tuổi Trẻ dẫn nguồn tin từ gia đình nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý cho biết, ông qua đời tại nhà riêng ở đường Trần Khắc Chân, quận 1, sau thời gian chống chọi với rất nhiều căn bệnh của tuổi già.
Tin cho biết, “10 giờ sáng ngày 27 Tháng Mười Hai, linh cữu ông sẽ được di quan ra nhà tang lễ thành phố. Lễ an táng ông vào sáng 29 Tháng Mười Hai tại nghĩa trang hoa viên Bình Dương, nơi có nhiều nghệ sĩ đang yên nghỉ như nhạc sĩ Phạm Duy, nhà văn Sơn Nam, soạn giả Viễn Châu, Giáo Sư Trần Văn Khê, nhà thơ Kiên Giang…”
Tiểu sử của nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý được báo Tuổi Trẻ cho biết, “Ông sinh ngày 5 Tháng Ba, 1925 tại Vinh, Nghệ
An, quê gốc ở Hà Nội. Xuất thân trong một gia đình truyền thống âm nhạc, cha của ông là “trùm một phường bát âm của miền quê Vĩnh Phú thạo cả hát văn, hát chèo và hát ả đào,” sau vào làm thợ máy nhà máy xe lửa Trường Thi ở Nghệ An…”
“… Từ năm 1944, ông đi hát trong phòng trà ở Vinh kiếm sống. Năm 1945, Nguyễn Văn Tý tham gia phong trào Việt Minh, sáng lập và xây dựng đoàn kịch thơ, kịch nói của Thanh Niên Cứu Quốc Nghệ An.”
“Theo lời của Nguyễn Văn Tý, ông bắt đầu sáng tác vào năm 1947 khi là trưởng Phòng thông tin tuyên truyền huyện Thanh Chương, nhưng ông coi tác phẩm đầu tay của mình là bài ‘Ai Xây Chiến Lũy’ được viết 1949.”
“… Bản Dư Âm nổi tiếng được ông sáng tác khoảng 1950 sau một lần về chơi nhà bạn ở Quỳnh Lưu, Nghệ An. Dư Âm viết về cô em gái của người bạn đó.”
Đến 1951, Nguyễn Văn Tý ra khỏi quân đội và chuyển về công tác ở Chi Hội Văn Nghệ Liên Khu IV. Năm 1952, ông quen biết với bà Nguyễn Thị Bạch Lệ, em gái nhạc sĩ Nguyễn Văn Thương, và sau đó hai người thành hôn. Thời gian này ông sáng tác những bài như: Vượt Trùng Dương (1952), Tiếng Hát Dôi-a (1953) và ca khúc nổi tiếng Mẹ Yêu Con (1956).
Cuối năm 1957, Nguyễn Văn Tý cùng với Nguyễn Xuân Khoát, Đỗ Nhuận, Lưu Hữu Phước, Văn Cao được chỉ định thành lập Hội Nhạc Sĩ (miền Bắc) Việt Nam.”
Vẫn theo báo Tuổi Trẻ, “ông đã để lại nhiều tác phẩm âm nhạc nổi tiếng như: Dư Âm, Dáng Đứng Bến Tre, Mẹ Yêu Con, Tấm Áo Chiến Sĩ Mẹ Vá Năm Xưa, Một Khúc Tâm Tình của người Hà Tĩnh, Người Đi Xây Hồ Kẻ Gỗ…”
Những năm tháng cuối đời, nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý sống cô đơn và khốn khó tại Sài Gòn. Theo lời ca sĩ Ánh Tuyết, ông “sống bằng lương hưu, phụ cấp hoạt động trước cách mạng, rồi tiền tác quyền chừng hơn 1 triệu/tháng, tất cả là hơn 4 triệu đồng mỗi tháng không đủ để ông sinh hoạt tằn tiện thuốc men, chưa kể trả lương đỡ đần việc nhà cho cô cháu gái của người vợ đã khuất.”
Vẫn theo ca sĩ Ánh Tuyết, hai cô con gái của nhạc sĩ “thì một người sinh sống ở Hà Nội, cô út ở Sài Gòn thì cũng gần đây nhưng chính nhạc sĩ không muốn về sống cùng vì biết hoàn cảnh của các con cũng khó khăn.” (KN)